Văn hóa Sa Huỳnh tại Bình Thuận được một bác sỹ người Pháp phát hiện vào những năm 1923-1925 tại di tích khảo cổ Động Bà Hoè, xã Hàm Đức, huyện Hàm Thuận Bắc - đây là di chỉ khảo cổ nổi tiếng tại miền Trung Việt Nam.
Tỉnh Bình Thuận có bờ biển dài 192 km, với nhiều đồi cát, động cát nối tiếp chạy dọc phía Đông, đây là địa bàn cư trú tập trung của cư dân cổ Sa Huỳnh. Bình Thuận hiện có 02 di tích văn hóa Sa Huỳnh được xếp hạng di tích quốc gia: Di tích Động Bà Hòe (xếp hạng năm 2000), Di tích Động cát thôn 6 xã Hàm Đức (xếp hạng năm 2012) và một số địa điểm, di chỉ khác như: Động Trũng, SaRa, Giếng Sen, Phú Trường, Phú Khánh, Phú Sơn, động cát thôn Thanh Bình… các di tích này vừa mang đặc trưng chung của văn hóa Sa Huỳnh, có niên đại cách ngày nay từ 2500 - 3000 năm; vừa có nhiều nét độc đáo mang tính địa phương như: chum táng hình trứng, vò hình cầu có kích thước lớn so với các nơi khác, có chum cao 115cm, đường kính 80cm; công cụ lao động như: dọi se chỉ, rìu đồng, khuôn đúc rìu, khuôn đúc lưỡi câu, thuổng sắt, dao sắt… Đồ trang sức khá phong phú như: khuyên tai hai đầu thú, ống đá, hạt chuỗi, hạt cườm, vòng đồng; vũ khí như: qua đồng, mũi tên, mũi giáo…Đặc biệt, ở Bình Thuận đã phát hiện một bộ đàn đá 08 thanh trong di tích thuộc văn hóa Sa Huỳnh.